Lâm Thiên Vũ ọe lên một tiếng rồi bĩu môi định đáp trả nhưng Lâm Cát Vũ đã ngăn lại: “Chúng ta lên trực thăng rồi nói tiếp được không?”
Bản thân Lâm Cát Vũ cũng biết rằng dù trải qua thêm vài chục năm tập huấn trong trường cảnh sát thì anh cũng không có được công phu như Amy cho nên nhắc đến tài năng của Amy thì anh cũng chỉ biết cúi đầu nhận thua, không dám nói nữa.
Năm chiếc trực thăng lớn phần phật phành phạch thi nhau phát ra tiếng để chuẩn bị bay lên trời. Quân địch hoàn toàn đã bị mìn của Amy cho tan xác phía dưới. Bầu trời của ngày mới thật đẹp biết bao. Lâm Cát Vũ cầm tay Đoàn Nam Phương nhìn ra những áng mây đang trôi bồng bềnh, khẽ nhắm mắt cảm nhận hạnh phúc yên bình trong giây lát.
Đoàn Nam Phương ngã đầu vào vai anh, khẽ nói: “Cát Vũ, em đã gặp Osaze, vết thương của anh ấy không sao. Em đã nói xong mọi chuyện với anh ấy và cũng rõ ràng mọi chuyện trong lòng mình. Anh đừng để tâm chuyện quá khứ nữa có được không?”
Lâm Cát Vũ nghe xong thì chậm rãi hỏi lại Đoàn Nam Phương: “Em không muốn anh để tâm chuyện quá khứ. Vậy em còn để ý chuyện quá khứ của anh và Amy hay không?”
Đoàn Nam Phương khẽ lắc đầu nghiêm túc nói: “Amy bây giờ là em gái của em, là em vợ của anh. Cô ấy đã tái sinh một lần và đã cứu chúng ta rất nhiều lần, những chuyện này đủ để em cả đời này ngưỡng mộ và mang ơn cô ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859404/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.