Lưu Uyển Linh và Đoàn Nam Phương nghe xong liền ngẩng mặt lên nhìn Bảo Vy bằng đôi mắt hiếu kỳ, miệng cũng không quên phát ra câu hỏi: “Ý chị là sao?”
Bảo Vy hí hửng lắc lắc cái đầu nói: “Ý chị là bây giờ chị sẽ đi theo bọn họ, bám sát không rời.”
Lưu Uyển Linh và Đoàn Nam Phương liền há hốc mồm đồng thanh nói: “Chị Bảo Vy lợi hại thật!”
Đoàn Nam Phương còn nói thêm: “Đúng là can đảm hơn người.”
Lưu Uyển Linh tiếp tục tán dương cô: “Chả trách lúc nãy tiễn anh nhà đi chị cười tươi như hoa mới nở. Trước sau là một bộ dạng tươi không cần tưới. Thì ra là đã có kế hoạch riêng.”
Bảo Vy nháy mắt nói: “Mình đã đến đây tìm mà bọn họ muốn bỏ mình ở lại sao? Đâu có dễ.”
Đoàn Nam Phương dùng ánh mắt trải nghiệm nhìn gương mặt vô tư của Bảo Vy rồi lắc đầu nói: “Phía biên giới bây giờ hỗn tạp lắm. Lần trước em có mấy người đàn ông bảo vệ mới về được đây. Bây giờ kêu em quay lại đó thì em vẫn còn thấy sợ.”
Bảo Vy liền nói: “Chị biết, chị biết dân tị nạn rất đông nhưng nếu chúng ta cứ ngồi đây thì chị không an tâm. Mình qua bên đó rồi, bọn họ dám không cho mình lên máy bay không?”
Lưu Uyển Linh lúc này cũng nhao nhao: “Nhưng họ đi bằng máy bay, chúng ta lái xe hơi thì sao đuổi kịp họ?”
Bảo Vy liền mách nước: “Bọn họ còn phải tìm nơi để đỗ máy bay mẹ và điều máy bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859367/chuong-791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.