Tinh Vân sững sờ nhìn Amy hồi lâu, không định mở cửa nhưng tiếng gõ cửa bên ngoài không ngừng vang lên như chuông đoạt hồn khiến cô không thể trốn. Cuối cùng, Amy đành đứng lên mở cửa. Vừa thấy Amy, gương mặt của bà quản đốc tỏ ra không vui. Tuy vậy bà vẫn không lớn giọng với cô mà chỉ nghiêm giọng hỏi: “Cô gái kia đâu?”
Tinh Vân đứng phía sau lưng Amy, gương mặt xanh mét nhìn bà, nhẹ giọng hỏi: “Tôi có thể không đi không?”
Bà quản đốc liền mỉm cười nhẹ giọng hỏi lại: “Cô muốn chết sao?”
Tinh Vân phụng phịu nghĩ: “Có ai muốn chết bao giờ đâu? Gia sản nhà tôi vẫn còn chưa được lập di chúc đó.”
Chiếc túi giấy nhanh chóng được đưa ra trước mặt Tinh Vân khiến cô không thể không cầm lấy. Tinh Vân chậm rãi mở chiếc túi giấy ra xem. Bên trong là một chiếc đầm kiểu Hồi giáo dài chấm đất được đặt trong hộp giấy cứng nhìn rất sang trọng. Đi kèm theo bộ đầm còn có giày và khăn đội đầu. Tinh Vân nhìn chiếc đầm đẹp đẽ rồi ngẩng mặt lên nhìn bà quản đốc đứng trước mặt mình. Trong mắt cô như đang có ngàn câu hỏi muốn hỏi bà.
Bà quản đốc từ tốn nói: “Chiếc đầm này là trang phục truyền thống của phụ nữ Hồi giáo. Chủ nhân đặc biệt tìm người may gấp cho cô. Tiền vải, tiền gia công của các nghệ nhân thủ công gộp lại đủ cho những ngươi dân thường ở đây chi tiêu trong cả năm. Cho nên cô hãy trân trọng món quà của chủ nhân cũng như tấm lòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859326/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.