Tinh Vân lúc này cũng có cùng một tâm trạng và suy nghĩ giống như Amy. Hơn nữa cô còn rất nhớ “tiểu soái ca” tóc nâu mắt nâu của mình. Mới mấy ngày thôi mà nhớ con da diết, không biết bây giờ thằng bé đang làm gì. Còn ba mẹ nữa, không biết là khi biết mình lẳng lặng đi Ai Cập thì hai người họ có tức giận hay không?
Tinh Vân nghĩ rồi lại nghĩ, trăm công nghìn việc chờ cô ở Mĩ chưa hoàn thành được thì lại phải đến đây lãng phị thời gian đứng hầu người khác ăn uống. Thật là... càng nghĩ càng bế tắc mà.
Đoạn, Amy lại lên tiếng thắc mắc: “Cái tên này hắn có đến mười bà vợ mà sao chỉ ăn sáng với một người, vậy chín người kia đâu?”
Tinh Vân cũng chịu, không biết được cho nên đành im lặng. Amy lại hỏi tiếp: “Vậy tối hắn ngủ cùng với ai?”
Câu này thì Tinh Vân cũng chịu. Chưa bao giờ trong ý thức và quan niệm của cô tồn tại hình thái tổ chức gia đình kiểu này.
Amy lại nói nữa, có vẻ như cô không thêể buông xuống được chuyện của Oda và bà vợ thứ mười của hắn: “Chị có để ý thấy bà vợ thứ mười này của hắn còn rất trẻ hay không?”
Tinh Vân liền nói: “Chị không dám lơ là công việc, không dám liếc ngang liếc dọc cho nên không để ý cô ta. Chỉ thấy khăn trùm đầu của cô ấy khá đẹp, trang phục trên người cũng đẹp.”
Amy liền nói: “Ở cái nơi này, họ ăn mặc như vậy không nóng hả chị?”
Tinh Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859324/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.