Amy tròn mắt hỏi lại: “Lấy cái gì để mở khóa đây? Trong tay chúng ta không có thứ gì cả.”
Khóe Tinh Vân liền kéo lên một đường cong, tỏ vẻ bí hiểm nói: “Chúng ta còn một vật để mở được khóa.”
Não Amy liền hoạt động hết công suất nhìn từ đầu đến chân của Tinh Vân xem có vật gì xài được nhưng vẫn là không nghĩ ra. Tinh Vân cười cười, quay người vào phía trong, kéo áo lên và bắt đầu dùng hết sức lấy cọng kẽm từ trong chiếc áo nâng ra.
Vừa lấy cô vừa kêu lên: “Sao lại cứng thế này? Loại áo này may chỉ gì mà tốt như vậy chứ?”
Tinh Vân hì hục một lúc vẫn không tháo ra được, cô tự thề với lòng: “Lần sau mình sẽ không mua hàng hiệu cao cấp nữa. Khó rách như vậy ai chơi được.”
Cuối cùng, cô buộc miệng lên tiếng: “Nam Phong, giúp em.”
Giọng của Tinh Vân vừa ấm áp vừa ngọt ngào khiến cho ai nấy đều òa lên trêu chọc. Lập Thế Khang cũng thừa cơ lên tiếng: “Nè bà chị, lúc nãy còn rủa chúng tôi là sư tử đực. Sao bây giờ lại ngọt ngào như vậy?”
Tinh Vân liền đáp lại: “Bây giờ đang nhờ vả nên phải nói ngọt.”
Đoàn Nam Phong nhìn gương mặt hết ý kiến và bất mãn của Lập Thế Khang thì liền cười nói: “Cậu cũng nên quen đi. Phụ nữ sớm nắng chiều mưa là chuyện bình thường mà.”
Lập Thế Khang nghe xong liền nói lại: “Cái này đâu phải sớm chiều, chỉ mới mấy phút thôi mà. Thay đổi nhanh như vậy mà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859307/chuong-731.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.