Dì của nữ vương nghe xong liền chậc lưỡi phân vân: “Có chuyện này dì không biết có nên nói hay không?”
Nữ vương liền nhẹ giọng lễ phép lên tiếng: “Dì à, đừng ngại. Xin hãy nói.”
Dì của nữ vương liền một mạch nói ra như suối trào: “Inkasisa, chúng ta theo giáo huấn của tổ tiên không tiếp xúc với bọn người da trắng, không tiếp xúc với thế giới bên ngoài đã hơn năm trăm năm nay nhưng con có từng nghĩ nếu như chúng ta có thể mang những thứ như cái lồng kính mà vương tử đang dùng về vương quốc thì có thể cứu mạng được bao nhiêu đứa trẻ của Inca hay không? Hay như trường hợp của con, của mẹ con, nếu chúng ta có những bác sĩ giống cô Bảo Vy thì có thể cứu được biết bao nhiêu sản phụ của Inca. Đến lúc đó những đứa trẻ sẽ không phải mất mẹ nữa. Như vậy có phải rất tốt hay không?”
Nữ vương nghe đến đây liền cúi đầu mím môi. Cô quả thật rất rối. Một bên là di huấn tổ tiên, một bên là tính mạng mà cô vừa nhặt lại cùng những lời tác động của dì mình. Đến cuối cùng nên chọn cái nào mới tốt đây?
Nữ vương mím môi khẽ nói: “Thầy lang của chúng ta cũng rất giỏi mà.”
Dì của nàng liền nói: “Thầy lang của chúng ta cũng rất giỏi nhưng họ không biết tạo ra cái lồng để cứu sống em bé. Sứ mạng của con là giữ gìn và phát triển dân tộc Inca. Nữ vương chính là người được thần Mặt Trời lựa chọn. Tộc dân tồn vong đều nằm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859286/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.