Lâm Thiên Vũ người mặc áo choàng dài thêu chỉ vàng cao quý đứng chờ trước cánh cửa khắc hoa văn bằng vàng của phòng nữ vương. Nữ tì ra vào liên tục cả nửa ngày nhưng nữ vương vẫn chưa sinh được. Tiếng kêu rên la thét của nữ vương khiến Lâm Thiên Vũ không chịu nổi. Lòng dạ anh rối bời đi đứng không yên.
Mãi một lúc sau, thầy mo cũng được mời đến. Ông ấy mang theo rất nhiều người. Trên tay họ cầm những vật dụng kỳ lạ như là đô cúng tế mà Lâm Thiên Vũ chưa hề biết qua. Chỉ duy nhất một thứ trên mâm lễ phẩm đem vào phòng nữ vương mà anh kịp nhìn thấy và nhận ra đó là một con dao ngắn sắc bén.
Lâm Thiên Vũ thấy rất kỳ lạ, anh không hiểu bọn họ định làm gì? Nữ vương sinh con thì sao phải mang theo dao? Để cắt rốn cho đứa trẻ sao?
“Không đúng, dụng cụ cắt rốn đã được mất bà đỡ mang vào từ sớm rồi mà. Vì sao bọn họ lại tỏ ra bí hiểm như vậy?” - Lâm Thiên Vũ nhíu mày tự nghĩ.
Không ngăn được tò mò, anh liền kéo một hộ vệ trong đám người đó lại và hỏi: “Các người mang những thứ này vào phòng nữ vương làm gì?”
Một người thị vệ liền cúi đầu nói: “Thưa, chúng thần phải mổ hông của nữ vương để lấy đứa bé ra.”
Nghe đến đây, Lâm Thiên Vũ liền trưng lớn hai mắt. Anh liền lập tức hỏi lại: “Các người biết cả việc sinh mổ sao? Trước đây đã từng làm qua chưa?”
Người hộ vệ liền cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859276/chuong-700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.