Osaze nghe Đoàn Nam Phong nói đến chuyện tìm xác của Đoàn Nam Phương thì liền lớn tiếng kêu lên: “Không, chúng ta không thể bỏ cuộc như vậy. Chúng ta phải nới rộng phạm vi tìm kiếm. Có thể cô ấy đang bị kẹt ở đâu đó chờ chúng ta đến cứu.”
Đoàn Nam Phong ngẩng mặt lên nhìn anh gắt gao hỏi lại: “Có thể kẹt ở đâu? Quanh đây đâu đâu cũng là cát, nếu có thứ gì đó không phải cát thì chúng ta đã tìm thấy rồi. Không đào sa mạc lên thì còn có thể tìm ở đâu?”
Osaze vội vã cầm lấy bản đồ từ tay người trợ lý của mình rồi đặt xuống đất vừa chỉ vừa nói một cách tường tận: “Nơi này, ba ngày trước có bão cát rất lớn. Bão thổi từ phía tây của Siwa tức là từ biên giới Libya thổi qua và tạo thành cơn lốc xoáy lướt qua toàn bộ khu vực này và không tiến sâu thêm nữa. Cho nên, theo em suy đoán cơn bão đi theo hình xoắn ốc và khi bão tan thì nhiều khả năng Nam Phương bị cuốn trở ngược lại phía biên giới Libya. Chúng ta mở rộng phạm vi tìm kiếm sang phía đó vì có thể nơi đó có ốc đảo, có nhà dân và có nhiều di tích tòa thành cổ.”
Đoàn Nam Phong nghe xong liền nhíu mày nghĩ ngợi. Lời của Osaze nói không phải không có lý, hơn nữa anh là dân địa phương ở đây cho nên anh sẽ biết nhiều thứ hơn. Vậy thì hãy thử nghe theo Osaze một lần xem sao.
Dorothy thấy Đoàn Nam Phong im lặng không nói thì liền lên tiếng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859241/chuong-665.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.