Mấy hôm trước, anh ấy đưa mình đến chợ Siwa để mua ít đồ cho mấy bạn đồng nghiệp. Anh ấy cầm tay mình đi khắp các con phố cổ kính ở Siwa, lựa chọn và mua cho mình rất nhiều thứ. Thứ mình thích nhất chính là chà là ở Ai Cập. Loại quả này rất phổ biến trong ẩm thực của người Hồi giáo. Còn mình thì hay ăn nó như một món ăn vặt. Chà là rất ngọt, ngọt hơn là vì Osaze mua tặng. Biết mình thích ăn thứ này, anh ấy lại mang đến cả bao lớn để mình chia sẻ với đồng nghiệp trong nhóm. Đúng là một anh chàng ga - lăng hiếm có.”
Lâm Cát Vũ ngồi thừ trên mô đất cao phía ngoài cổng của khu khảo cổ, nghĩ ngợi bâng quơ về “nụ hôn đầu tiên”: “Nụ hôn đầu tiên của Amy là trao cho mình nhưng cuối cùng Amy lại ở bên Lập Thế Khang. Còn nụ hôn đầu tiên của Nam Phương lại trao cho cái tên Ai Cập kia, liệu cô ấy đến cuối cùng có ở bên mình hay không? Hay là sẽ vì thèm ăn chà là mà theo cái tên đó?”
Lâm Cát Vũ nghĩ đến đây liền nắm chặt nắm tay lại, nghiến răng ken két. Bản thân anh cũng không hiểu được tình cảm của mình dành cho Đoàn Nam Phương là gì? Anh muốn ở cạnh cô, muốn cùng cô tiếp tục quan hệ vợ chồng nhưng anh có cho cô được những giây phút lãng mạn như cái cách mà cô cẩm nhận từ Osaze hay không?
“Có, tôi nhất định sẽ làm cho cô ấy vui vẻ.” - Lâm Cát Vũ nghĩ đến đây liền trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859200/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.