Lập Thế Khang nghe tiếng của Amy liền mở mắt ra. Ánh mắt vô hồn của anh nhìn cô giây lát rồi lập tức lảng tránh. Amy thấy lạ liền bước đến gần, nhẹ giọng hỏi: “Anh không sao chứ?”
Toàn thân Lập Thế Khang nóng bừng bừng, giống như là bị sốt. Amy vừa chạm vào liền sợ hãi rút tay ra.
“Anh bị sốt rồi. Để em đi gọi quản gia.” - Amy hoảng hốt nói.
“Không cần đi.” - Lập Thế Khang nói như hạ lệnh.
Amy đứng im tại chỗ, băn khoăn nhìn anh. Bất ngờ Lập Thế Khang đứng lên kéo cô lại gần mình rồi cuồng nhiệt hôn cô. Đôi môi của Amy bị anh dày xéo đến phát đau nhưng Amy cũng không kêu lên nửa lời. Nhìn vào biểu hiện hôm nay của anh, Amy biết anh không vui cho nên cô để mặc tình cho anh cắn mút.
Đôi tay Lập Thế Khang ôm chặt Amy vào lòng giống như là sợ mất. Anh run rẩy nói với cô mấy lời: “Amy, đừng bỏ anh. Đừng rời xa anh có được không?”
Amy nghe thấy những lời này thì liền lo lắng hỏi lại: “Thế Khang, anh không sao chứ?”
“Có chuyện gì, mau nói em biết.” - Amy nhìn anh bằng ánh mắt khẩn trương, dồn dập lên tiếng hỏi.
Lập Thế Khang ôm Amy ngã ra giường, anh ôm chặt cơ thể mảnh mai của cô, điên cuồng chiếm lấy cô từng hồi.
Amy cắn răng nói: “Thế Khang, anh nhẹ chút. Coi chừng ảnh hưởng đến con.”
Lúc này Lập Thế Khang mới chán nản dừng động tác. Toàn thân anh toát đầy mồ hôi ngã vật ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859176/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.