“Á!” - Đoàn Nam Phong kêu lên.
Tinh Vân cũng không kịp phản ứng thì đã thấy tách trà nóng trên tay ba chồng mình đặt mạnh xuống chiếc bàn gỗ quý.
Bà nội Nam Phong vốn rất yêu thương cháu trai của mình nên liền hoảng hốt gọi người mang bông băng và thuốc đến cho anh.
Tinh Vân nhannh tay mở giỏ xách lấy khăn tay lau mặt cho chồng. Gương mặt trắng bốc vì bị nước nóng tạt trúng mà đỏ ửng lên. Cô biết Đoàn Nam Phong rất đau nhưng anh vẫn cắn răng chịu đựng không kêu thêm tiếng nào nữa.
“Nam Phong, chúng ta về thôi.” - Tinh Vân nhẹ giọng nói.
Nam Phong khẽ gật đầu, mặt anh hơi chau lại rồi đứng lên quay đi. Tinh Vân cũng lễ phép cúi đầu chào bà nội và ba chồng rồi lái xe đưa chồng về.
Trên đường đi, Nam Phong uất ức đến mức không nói nên lời. Anh nhắn tin cho Vương Minh Kỳ bắt hắn phải gửi hết hồ sơ của người được nhận mười lăm phần trăm cổ phần của Đoàn Thị sang cho anh.
Sau khi xem thông tin về con gái riêng của ba mình ra, Đoàn Nam Phong mới giật mình lẩm bẩm: “Không thể được. Sao có thể là cô ấy được?”
Tinh Vân đang lái xe cũng quay sang hỏi: “Cô nào vậy anh?”
“Em nhìn đi.” - Đoàn Nam Phong đưa điện thoại về phía Tinh Vân
Cô nhìn thấy hình Dorothy liền cau mày nói: “Sao có thể trùng hợp như vậy được? Nếu Dorothy là em gái anh thì sao cô ấy không nói cho em biết?”
“Nó và mẹ nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859169/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.