Nhưng Lâm Cát Vũ thì không nghĩ vậy, anh trả lời rất tỉnh: “Anh kết hôn với em là vì anh muốn, em không cần phải nói “cám ơn”. Em không lấy đi bất kỳ thứ gì của nhà họ Lâm nhưng em phải để lại cho nhà họ Lâm mấy đứa bé kháu khỉnh.”
Đoàn Nam Phương nghe xong liền đứng hình, cô há miệng muốn nói gì đó nhưng lại nghẹn ở cổ họng. Lâm Cát Vũ cười cười, lộ ra bộ mặt “thừa nước đục thả câu”: “Chúng ta đăng ký kết hôn là anh giúp em giải quyết được một chuyện lớn. Sao em còn phân vân?”
Đoàn Nam Phương uống vội một ngụm nước, xua tay nói: “Lâm Cát Vũ anh đừng dọa tôi nữa. Chúng ta chỉ tạm thời kết hôn thôi. Được không?”
“Tại sao phải tạm thời?” - Lâm Cát Vũ nghiêm túc hỏi lại.
“Vì tôi không thích anh.” - Đoàn Nam Phương cũng đáp nhanh không kém.
Lâm Cát Vũ im lặng nghĩ ngợi. Đoàn Nam Phương lại nói thêm: “Tôi cũng chắc anh không thích tôi.”
Câu nói của Đoàn Nam Phương đánh vào đúng trọng tâm vấn đề. Trong chuyện tình cảm với cô, anh cũng rất phân vân. Đối với Nam Phương, anh không hề có cảm giác chán ghét ngược lại anh bắt đầu có nhiều thiện cảm với cô. Chỉ có điều nếu gọi là vì yêu mà kết hôn thì quả thật không phải. Lâm Cát Vũ băn khoăn suy nghĩ, cuối cùng đành nói ra một câu: “Trước mắt hãy kết hôn trước đi. Chuyện khác tính sau.”
Đoàn Nam Phương biết việc mà hai người họ sắp sửa làm là vô cùng sai trái. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859126/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.