Tinh Vân chậm rãi nói: “Mình muốn nhờ Vương Minh Kỳ giúp đỡ bào chữa cho Minh Hàn nhưng anh Phong nhất quyết không cho. Anh Khiêm cũng không ủng hộ mình, không cho mình dùng luật sư của tập đoàn để giúp Minh Hàn. Còn ông ngoại thì còn muốn cho người thủ tiêu luôn Minh Hàn trong ngục.”
Bảo Vy nghe đến đây liền cảm thán: “Ông ngoại của cậu thật đúng là danh bất hư truyền. Chồng cậu và anh Khiêm cũng là kiểu người máu lạnh. Có điều lần này mình thấy họ làm đúng. Minh Hàn hại cậu mất đi đứa con, thương tích đầy mình phải nghỉ làm đi điều trị sẹo. Tội của anh ta thì anh ta phải chịu. Có như vậy xã hội mới có thể công bằng.”
Tinh Vân thở dài lắc đầu nói: “Lúc ở trên đồi chong chóng, Minh Hàn từng hỏi mình, nếu như anh ta giết chết ông ngoại mình thì bản thân mình có thể buông bỏ thù hận và khoan dung cho anh ta hay không?”
Ngừng một lúc, Tinh Vân lại nói tiếp: “Lúc đó mình cũng không biết bản thân mình có thể làm được những điều giống như mình khuyên nhủ anh ta hay không? Nhưng đến lúc nay đây, khi biết Băng Thanh đã chết, còn bản thân Minh Hàn thì đối mặt với tù tội thì mình lại không nỡ lòng nào. Cho nên, mình đã nhờ Ngọc Lam giúp mình bào chữa cho Minh Hàn. Cũng coi như đây là việc làm cuối cùng mình có thể làm cho anh ta.”
“Ngọc Lam có phải là nữ luật sư người Việt giỏi nhất nhì bang California không?” - Bảo Vy nghe nhắc đến tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859101/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.