Đêm đó lại là một đêm mất ngủ với Dorothy. Cô nguyện làm cú đêm mò mẫm những bài viết về tình yêu trên mạng. Mười bài hết chín đêu là tình yêu tan vỡ. Đọc thế nào lại giọt ngắn giọt dài khóc lóc. Không kiềm được lòng, cô cầm điện thoại nhắn những điều vớ vẩn cho Lập Thế Khang: “Nếu một mai chúng ta xa nhau thì em phải làm sao?”
Câu nói ướt át như vậy được nhắn vào lúc ba giờ sáng, những tưởng chỉ để giải khuây cảm xúc nhưng không ngờ đầu dây bên kia nhanh chóng truyền tin đến.
“Không có chuyện đó.” - Bốn chữ ngắn gọn nhưng chắc nịch khiến Dorothy an tâm.
Tuy vậy cô vẫn không bỏ qua cơ hội trút bầu tâm sự. Ngón tay nhanh thoăn thoắt nhắn tiếp: “Vậy nếu anh gặp được người khác tốt hơn em thì sao?”
Đầu bên kia, Lập Thế Khang đang mơ ngủ cho nên nhắn tin hơi chậm. Tin cũ chưa đến, tin mới đã nhảy ra: “Nếu lỡ em chết đi thì sao?”
Đọc đến đây, Lập Thế Khang muốn quăng luôn cái điện thoại. Amy của anh sống trên đầu lưỡi dao ngọn súng, chưa bao giờ sợ chết còn cô gái này ngày ngày chỉ đi từ nhà đến trường còn sợ bản thân mình gặp chuyện chẳng lành. Đúng là hy hữu!
Lúc này, trong đầu Lập Thế Khang tự nhiên lại lóe lên những câu hỏi phân vân: “Liệu anh có thể chấp nhận được con người mới với những tính cách khác biệt của Amy hay không? Trước nay anh yêu Amy là vì cô ấy thấu hiểu anh, luôn ở bên cạnh bảo vệ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859044/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.