Trong ký ức của cô, dường như chưa từng xảy ra chuyện này. Cho nên, bất tri bất giác cô gái xem đây là nụ hôn đầu tiên của mình.
Cô gái khẽ cúi đầu, e thẹn lùi một bước khỏi người của Lập Thế Khang, nhẹ giọng hỏi: “Sao anh lại đến đây?”
Đến giờ phút này, nghe cái giọng dịu dàng nhỏ nhẹ kia anh mới cảm thấy quen thuộc. Amy trước nay chưa từng gằng giọng hay lớn tiếng, càng không bao giờ dám dùng giọng mỉa mai với anh. Chỉ khi Dorothy dùng cái giọng êm tai này nói chuyện với anh thì anh mới cảm thấy như Amy lần nữa đang đứng trước mặt mình.
Không nói nên lời, Lập Thế Khang chỉ còn biết ôm Dorothy vào lòng thật chặt thật chặt. Cô gái không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cô không biết vì sao hôm nay người đàn ông này lại có nhiều biểu hiện kỳ lạ như vậy? Cô thấy anh đang ôm chầm lấy mình như đang ôm một người thân rất lâu rồi mới gặp lại.
Cô gái khẽ lấy tay vỗ vào lưng anh, hỏi nhỏ: “Hôm nay anh đã gặp phải chuyện gì sao?”
Một lúc sau, Lập Thế Khang mới chậm rãi mở mắt ra và nới lỏng vòng tay, nhẹ giọng nói: “Dorothy, từ hôm nay chúng ta sẽ chính thức ở bên nhau.”
Dorothy nghe xong liền ngốc nghếch hỏi: “Ở bên nhau có nghĩa là sao? Anh muốn làm gì tôi?”
Lập Thế Khang nhìn cô gái đang ở trước mặt anh, ngốc đến đáng yêu. Nếu là Amy của năm năm trước, cô sẽ chẳng bao giờ cho anh cái quyền quyết định cuộc đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859042/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.