Suốt mấy ngày liền, Lập Thế Khang cứ nghĩ đi nghĩ lại xem cách nao để có thể xác minh được ADN của Amy và Dorothy. Hơn ai hết, anh mong cô gái Dorothy kia chính là Amy của anh nhưng cảm giác lo sợ vào lúc này cũng tự nhiên ập đến. Nếu Dorothy không phải là Amy vậy thì những tươi đẹp trong lòng anh mấy hôm nay có phải là sẽ vụt mất hay không?
Lập Thế Khang tựa lưng vào ghế, trầm mặc suy nghĩ về cô gái tên Dorothy kia. Cảm giác khi anh lần đầu nhìn thấy đôi mắt màu xám trong veo ấy thực sự rất lạ. Anh muốn biết sự thật về Dorothy nhưng không thể manh động đến hỏi mẹ cô ta được. Cách duy nhất là xét nghiệm ADN nhưng phải làm sao để xét nghiệm bây giờ?
Lập Thế Khang đưa tay xoa xoa hai bên thái dương một lúc thì bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện có thể giúp anh xác minh được thân thế của Dorothy. Ý nghĩ này vừa lóe lên, anh lập tức đứng dậy cầm áo khoác bước ra khỏi văn phòng.
Nghĩa trang nhà họ Lập, một ngày đẹp trời, hai ngôi mộ được xây cất trang trọng nằm cạnh nhau trong không gian im lìm vắng lặng. Lập Thế Khang bước đến gần hai ngôi mộ, nhẹ nhàng đặt xuống hai bó hoa.
“Chú Tor, xin lỗi vi đã lâu không đến thăm chú. Ở trên thiên đàng chú và dì sống có tốt không?”
Bia mộ lạnh băng một màu xanh xám. Lập Thế Khang ngồi trước mộ phần của ba mẹ Amy, chậm rãi nói tiếp: “Nếu chú và dì ở trên thiên đàng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859039/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.