Tinh Vân nghe thấy lời ông ngoại xong thì liền lên tiếng bênh vực: “Không, không phải đâu. Người đó làm sao đụng nổi vào ông.”
Hoàng lão gia nghe xong liền hừ lạnh một tiếng rồi hỏi: “Tinh Vân, nếu có người đến lấy mạng ông thì cháu phải làm sao?”
Hai mắt Tinh Vân lộ ra tia máu đỏ hồng như muốn khóc. Cô không dám nghĩ đến chuyện một ngày nào đó có ai đến cướp đi sinh mệnh của ông ngoại cô. Chuyện khủng khiếp như vậy Tinh Vân vừa nghĩ đã sợ rung người và đau xé lòng. Tuy nhiên ông ngoại Tinh Vân vẫn có thể nhẹ nhàng nói ra chuyện này và còn lớn giọng gắt cô: “Không được khóc.”
Tinh Vân nghe giọng điệu hung dữ của ông ngoại thì liền sợ hãi gật đầu. Hoàng lão gia thấy vậy liền nghiêm giọng dạy bảo cô: “Tinh Vân, cháu nghe cho rõ đây. Nếu kẻ nào dám đến lấy mạng ông thì cháu không cần nghĩ mà phải cầm ngay súng bắn thẳng vào đầu hắn. Có nghe rõ chưa?”
Tuy Tinh Vân đang sợ hãi nhưng nghĩ đến chuyện giết người thì cô thật sự không làm được cho nên không dám gật đầu. Nếu một ngày người kia đến lấy mạng ông ngoại thì cô phải làm sao đây? Không, viễn cảnh này quá đáng sợ rồi. Ngay cả nghĩ, Tinh Vân cũng không dám nghĩ.
Hoàng lão gia nhìn thấy sắc mặt của Tinh Vân thì lắc đầu, chậm rãi nói: “Cháu yếu ớt như vậy thì làm sao trả thù được cho ông? Cháu có thể trơ mắt nhìn ông bị giết hại mà không dám cầm súng nã vào kẻ đó hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859030/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.