Tinh Vân thấy vậy liền hoảng hốt lăn thật nhanh qua phía Lưu Uyển Linh. Thân hình bị trói khó di chuyển đến mức mỗi cái nhích của Tinh Vân đều khiến hai tay và hai chân của cô ứa máu. Lớp da nơi tiếp xúc với dây thừng từng mảnh từng mảnh tróc ra làm cho nước mắt Tinh Vân không ngừng chảy. Tuy nhiên, cô vẫn cố hết sức, lăn thật nhanh để cản lại việc Lưu Uyển Linh tự vẫn trước mặt mình.
Lúc bình thường, Tinh Vân tuy không đến mức ghét cay ghét đắng Lưu Uyển Linh nhưng cô cũng không quan tâm đến sự tồn tại của cô ấy trong đời mình. Từ phía Tinh Vân mà nói, Lưu Uyển Linh đã có nhiều sự xúc phạm và lời lẽ không hay dành cho cô. Từ phía Lưu Uyển Linh mà nói, Tinh Vân là người đã cướp đi tất cả những điều tốt đẹp nhất trong đời mình. Mối quan hệ của hai người không phải vài lời có thể nói rõ, không đến mức thù ghét phải trả thù nhau nhưng vẫn là không thể ở cùng một nơi.
Vậy mà giờ đây, sau tất cả vẫn là Tinh Vân không thể xem Lưu Uyển Linh như không tồn tại. Nhìn cô ấy đau khổ và tự hành hạ mình, cô vẫn lao đến cứu. Cú đập cuối cùng của Lưu Uyển Linh là đập trúng vào ngực Tinh Vân.
“Á” - Một tiếng “á” vang lên nhói lòng khi cú đập đầu dùng nhiều sức lực nhất của Lưu Uyển Linh lại trúng vào ngay ngực của Tinh Vân.
Những vệt máu trên đầu Lưu Uyển Linh lúc này đã dính hết vào ngực áo của Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859017/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.