Bà Nhã Miên nghe xong liền cười cười nhìn Tinh Vân khen ngợi: “Cái miệng của Tinh Vân chỉ toàn nói ra đạo lý thôi. Nói câu nào cũng khiến người khác vui vẻ.”
Tinh Vân nghe xong liền cầm điện thoại nhắn một cái tin cho trợ lý của cô. Đoạn cô lại nhắn tin đặt lịch khám thai cho Yên Di rồi hí hửng nói: “Con đã đặt được chỗ khám thai và siêu âm cho Yên Di ở bệnh viện tư gần đây vào ba ngày sau. Như vậy có khi bác sĩ sẽ tiết lộ một chút về giới tính đứa bé để chúng ta dễ mua quần áo và đồ đạc cho nó.”
Nhìn thấy Tinh Vân hí hửng, bà Minh liền lên tiếng: “Coi con vui như chính mình sắp sinh em bé vậy. Mau kiếm thêm một cô công chúa nữa cho đủ nếp đủ tẻ.”
Tinh Vân nghe xong cười hì hì. Không khí buổi sáng của gia đình Tinh Vân khiến cho Yên Di phần nào cảm thấy tự tin hơn. Họ không ghét bỏ, không kỳ thị cũng không trách cứ cô mà ngược lại còn vui vẻ chào đón cô như một thành viên trong gia đình. Đến bây giờ Yên Di vẫn cứ nghĩ bản thân mình đang nằm mơ khi được bước vào nhà họ Hoàng với danh phận là vợ của người đàn ông cô vốn yêu thích từ lâu.
Yên Di đưa tay chạm vào bụng mình bất giác mơ hồ nhớ đến hắn, người đàn ông có nụ cười đẹp đến lóa mắt. Đặc biệt cười rất sảng khoái vào những lúc trêu chọc cô.
...
Những ngày tiếp theo đó, bà Minh ngày nào cũng mang thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1859000/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.