“Hoàng lão gia là người oai phong lẫm liệt như vậy, cô nghĩ cũng không dám nghĩ đến nói chi mang cái bụng bầu đến gặp ông ấy.” - Yên Di nghĩ đến tương lai mà mình phải đối mặt thì sợ hãi vô cùng.
Cho nên cô liền lên tiếng van xin: “Hoàng Tổng Tài, anh tha cho tôi đi. Hoàng lão gia mà biết chuyện lén lút đáng xấu hổ của tôi và anh thì sẽ giết tôi mất.”
Hoàng Gia Khiêm lúc này chỉ chậc lưỡi nói: “Chuyện xảy ra thì đã xảy ra rồi. Ông ngoại là người thấu tình đạt lý cho nên sẽ không trách em đâu.”
Yên Di nghe xong lại ngơ ngác hỏi: “Vậy ông ngoại của anh có cho tôi một số tiền rồi đuổi tôi đi hay không?”
Hoàng Gia Khiêm nghe xong liền vỗ vào trán của Yên Di cho cô tỉnh lại: “Em lại đọc nhiều tiểu thuyết diễm tình à?”
Yên Di lắc đầu tiu nghỉu nói: “Tôi chỉ xem phim thôi.”
Hoàng Gia Khiêm bĩu môi tỏ vẻ xem thường văn hóa giải trí của cô. Đoạn, anh lại nói: “Đứa nhỏ trong bụng sẽ đến lúc được sinh ra, em không thể giấu nhẹm chuyện này được. Trước sau, em cũng phải về nhà gặp ba mẹ ông bà của anh để người lớn còn biết đường mà lo chuyện hôn sự cho chúng ta.”
Yên Di hiểu rõ chuyện này, trước đây khi cô kết hôn với Hoàng Cao Thừa Hiên thì bà nội của anh ta cũng đến gặp mặt ba mẹ của cô để bàn chuyện cưới sinh. Nhưng lúc đó cô không giống lúc này. Cô không có mang thai để cưới chạy. Giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858985/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.