Theo phía sau tiếng nổ lớn vang trời cùng trận đất lở ấy là ngọn lửa hừng hực thi nhau cháy. Trong tích tắc, những chiếc cối xay gió bị dư chấn của thuốc nổ trên đỉnh đồi làm cho chập mạch điện tạo ra những luồng điện như sấm sét chói lóa cả một góc trời. Cảnh tượng đỏ ói rực lửa cùng những vệt điện chếch choáng khiến cho ai nhìn thấy cũng kinh hoàng hoảng sợ.
Bên trong chiếc xe đen có kiểu dáng cổ điển kia, Lập Thế Khang gào thét để tài xế dừng xe nhưng người tài xế và vài thủ hạ đi cùng đều như không nghe thấy. Tiếng đất lở át tất cả mọi âm thanh xung quanh và sự hoảng sợ xâm chiếm tất cả hồn phách của họ. Trong suy nghĩ của họ lúc này chỉ có một chữ. Đó là chạy. Phải, là chạy thật nhanh để thoát khỏi tai họa này.
Lập Thế Khang không sợ hãi, anh không muốn chạy. Anh muốn cứu Amy. Amy vẫn còn ở trên đỉnh đồi kia. Anh muốn quay lại. Anh gào thét. Anh chĩa súng vào đầu tất cả bọn chúng nhưng không ai chịu dừng lại.
Lập Thế Khang quay lưng nhìn qua ô kính phía sau xe. Ngọn lửa đang đuổi đến sát lưng, đất đá cũng thi nhau lăn xuống như muốn nói với anh rằng anh không được phép dừng lại. Anh gào thét một tiếng dậy cả đất trời nhưng không ai nghe thấu lòng anh: “Amy!”
Xung quanh bốn bề nhiệt độ bắt đầu tăng cao, từng đoàn xe lao nhanh xuống chân đồi bất chấp hiểm nguy và cả tiếng kêu khóc xé lòng của Lập Thế Khang.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858961/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.