🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vấn đề đau đầu này khiến Lưu Trọng Thiên mất ăn mất ngủ mấy ngày đến cuối cùng cũng đành đến cầu xin Băng Thanh ra tay mĩ nhân kế với Klimet.



Băng Thanh sau khi lập được đại công đã không dám ở lại Mĩ nữa cho nên được chủ nhân của cô làm giả hộ chiếu giúp cô sang châu Âu lánh nạn. Lưu Trọng Thiên và Băng Thanh cùng phụng sự một chủ nhân nên ít nhiều cũng có thể gọi là đồng minh thành ra anh có được địa chỉ nơi ở mới của Băng Thanh. Nhân cơ hội Lưu Trọng Thiên đến tìm mình, Băng Thanh liền có dịp ra điều kiện với anh. Điều kiện của Băng Thanh chỉ đơn giản là ngăn không để cho Lưu Uyển Linh lấy Đoàn Nam Phong. Lưu Trọng Thiên không có cơ hội nghĩ ngợi nhiều liền đồng ý với Băng Thanh.



Băng Thanh nhếch môi vẽ ra một nụ cười cong đến mĩ mãn, nói thêm: “Tôi còn muốn gặp mặt em gái anh. Nếu anh đồng ý thì bàn tiếp.”



Lưu Trọng Thiên lúc này mới cất tiếng hỏi: “Cô định gặp em gái tôi làm gì?”



Băng Thanh nhún vai bình thản đáp: “Chỉ là chuyện của phụ nữ. Hoàn toàn không liên quan gì đến anh hay công việc của chúng ta. Cho nên anh có thể an tâm.”



Lưu Trọng Thiên hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Chuyện phụ nữ sao? Em gái tôi và cô tuy trạc tuổi nhau nhưng nó rất ngây thơ, suy nghĩ cũng đơn giản. Cô đừng tiêm nhiễm vào đầu nó những cái bẩn thỉu.”



Băng Thanh nghe đến đây liền cười lớn: “Bẩn thỉu sao? Lưu Trọng Thiên anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858953/chuong-377.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chị Vợ Anh Yêu Em (Bản Mới)
Chương 377:Chương 145: Bủa vây (3)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.