“Cậu trai à, cậu hỏi tôi thì tôi hỏi ai? Chuyện của cậu, cậu không biết sao tôi biết được.” - Tinh Vân nghĩ thầm nhưng không muốn “ném đá xuống giếng” cho nên đành im lặng lắng nghe tiếp.
“Tại sao người đàn ông đó lại xuất hiện? Nếu không có hắn thì cô ấy có lẽ đã trở thành vợ tôi.” - Inti buồn bã nói.
Tinh Vân lại nghĩ ngợi: “Người đàn ông nào kỳ vậy ta?”
Sau đó cô lại nhìn thấy Inti rũ vai xuống tỏ vẻ thất vọng. Tinh Vân liền vỗ vai anh ta như một sự động viên rồi hỏi lại: “Vấn đề là cô ấy có yêu cậu không?”
Inti ngẩng lên nhìn Tinh Vân bằng ánh mắt trong vắt nhưng đã ửng hồng tự bao giờ: “Chúng tôi ở bên nhau nhiều năm như vậy, sao lại không có tình cảm chứ? Khi cô ấy khóc, cũng chỉ có tôi cho cô ấy dựa vào. Khi cô ấy té xuống vực cũng chỉ có tôi lao theo cứu cô ấy. Khi cô ấy nghịch ngợm trèo cây té xuống cũng chỉ có tôi đỡ lấy cô ấy. Cô ấy vui, tôi cũng vui. Cô ấy buồn tôi cũng buồn. Cô ấy thích nghe nhất là tiếng sáo của tôi. Chưa hết, cô ấy không hề muốn lấy người đàn ông đó. Cô ấy đã khóc rất nhiều. Tôi đã hứa sẽ đưa cô ấy đi. Tôi đã chờ cô ấy cả đêm nhưng...”
Tinh Vân nghe đến đây liền thở dài đoán tiếp: “Cô ấy đã không đến sao?”
Inti buồn bã gật đầu.
Tinh Vân nghe đến đây liền thẳng thắn nói: “Vậy thì cô ấy không thích cậu rồi.”
“Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858894/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.