Dưới chân ba người họ lúc này là những bộ xương bị lớp bụi thời gian bao phủ nằm la liệt khắp nơi. Trên những bộ xương này vẫn còn khoác chiến bào. Trên tay của những xương cốt này vẫn còn cầm vũ khí. Những chiếc khiêng, kiếm, súng ống và giáo mác, gậy gộc nằm ngổn ngang khắp nơi. Không còn nghi ngờ gì nữa, nơi này đã từng là một bãi chiến trường ác liệt.
Tinh Vân nhìn thấy cảnh tượng này, liền đeo bao tay và bịt mặt nạ vào, cẩn thận ngồi xuống xem xét. Sau đó cô đứng lên và nói: “Nếu em đoán không nhầm đây là trận ác chiến của quân đội Tây Ban Nha và người Inca.”
Nói xong cô chỉ vào trang phục của họ chậm rãi giải thích: “Các anh nhìn nè, trên trang phục của người Inca đều có cái ký hiệu vừa rồi chúng ta thấy ngoài cửa hang. Đó là thần của người Inca. Thần Mặt Trời quyền năng.”
Sau đó cô lại quay sang Lâm Thiên Vũ: “Tổ tiên của anh cất công vẽ lại bản đồ cuộc chiến này để dẫn chúng ta đến đây làm gì nhỉ?”
Lâm Thiên Vũ nhún vai, hai tay đưa qua hai bên tỏ ý không hiểu. Lúc này, Đoàn Nam Phong mới lên tiếng: “Anh nghĩ cuộc chiến này là sau khi vua Atahualpa - vị vua cuối cùng của vương triều Inca bị Francisco Pizarro treo cổ ở Machu Picchu.”
Tinh Vân nhíu mày thắc mắc hỏi lại: “Vì sao anh nghĩ vậy?”
Đoàn Nam Phong bắt đầu từ tốn giải thích: “Nơi này cách rất xa thánh địa Machu Picchu thủ đô của người Inca. Với phương tiện giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858878/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.