Lâm Thiên Vũ nghe xong liền hùng hục khí thế ấn nút thông báo cho những chiếc xe phía sau. Sau khi nhận được mệnh lệnh, tất cả đều đồng loạt vang lên tiếng “Đã rõ!”
Lâm Thiên Vũ gật đầu, khóe miệng kéo lên một tia nguy hiểm. Tinh Vân ngồi băng sau nghe rõ mồn một. Trái tim cô như rớt ra ngoài, toàn thân cứng đờ lo lắng theo dõi tình hình. Qua tấm kính, cô nhìn ra được vẻ mặt lạnh lẽo dọa người của Đoàn Nam Phong. So với lúc ở bên cô thì khuôn mặt này giống như một người hoàn toàn khác. Sự nham hiểm, lạnh lùng nhanh chóng bao trùm toàn bộ con người anh.
Anh vẫn giữ tay lái lách qua những con phố lớn đông đúc để tìm thấy vị trí thích hợp ra tay tiêu diệt toàn bộ lực lượng an ninh đang đuổi theo đoàn xe. Mắt anh vẫn không rời Tinh Vân, mạnh mẽ lên tiếng ra lệnh: “Tinh Vân, phía dưới băng ghế sau có một ngăn chứa đồ, em mở ra lấy áo chống đạn và nón chống đạn cho anh và Thiên Vũ. Em cũng phải tự mặc áo chống đạn cho mình. Hai tay phải luôn bám vào dây an toàn dưới ghế. Nhớ cho kỹ, đừng bao giờ ngẩng đầu lên. Em có hai phút để làm những chuyện đó.”
Tinh Vân răm rắp làm theo lời anh. Cô loay hoay mải mới xong được thao tác mặc áo chống đạn và đội nón chống đạn vào đầu. Khi nhìn lại đã thấy Đoàn Nam Phong và Lâm Thiên Vũ xong xuôi mọi thứ. Có vậy mới thấy hai người đàn ông này đã không ít lần trải qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858860/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.