Gương mặt của Hoàng Gia Khiêm chạm nhẹ vào má Yên Di lướt xuống cần cổ đầy đặn và nơi đẫy đà của cô.
Tình cảm lâng lâng trong đáy mắt, anh nhẹ dụ dỗ “con thỏ nhỏ” Yên Di: “Cho anh thêm một cơ hội nữa. Anh sẽ cho em thấy anh thật lòng yêu em.”
Lời yêu vừa trao, tim Yên Di dường như ngừng đập. Toàn thân cô như bị đóng băng, chỉ có đôi môi mấp máy, khẽ hỏi: “Anh yêu...tôi sao?”
Hoàng Gia Khiêm khẽ gật đầu. Trong bóng tối Yên Di không xác định được anh có đang nghiêm túc hay không, chỉ biết rằng cơ thể anh đang dần nóng lên và đôi tay bắt đầu hoạt động những va chạm đầu tiên vào da thịt của cô.
Yên Di hơi thẹn, cô co người lại, đẩy anh ra nhưng thân hình cao lớn của Hoàng Gia Khiêm không khác một khối đá lớn đè ép trên người cô nặng trịch không dễ nhút nhích hay lay động.
Hoàng Gia Khiêm thấy Yên Di khó chịu đẩy mình ra thì anh liền nhỏ giọng rỉ vào tay cô từng lời mật ngọt: “Yên Di ngoan, chiều anh một chút, anh sẽ cho em nhiều thức ăn ngon.”
Yên Di đúng là rất thích ăn nhưng vì ăn mà bán rẻ bản thân như vậy thì có phần lỗ lã. Cô liền cất giọng nói: “Không được đâu. Mẹ tôi nói chưa kết hôn thì không được làm chuyện này. Anh đừng có dụ tôi.”
Những lời ngây thơ của cô gái mười chín tuổi nói ra làm Hoàng Gia Khiêm đang đê mê cũng giật mình. Anh nghĩ ngợi một chút rồi nới lỏng vòng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858817/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.