Đoàn Nam Phong vòng tay ôm chặt nàng vào lòng để mặt nàng áp sát tim hắn. Hắn tham luyến hít lấy hương thơm trên tóc nàng, vui sướng nói: “Có, anh yêu em. Chưa bao giờ yêu ai nhiều như vậy.”
Tinh Vân nghe được nhịp tim hắn đập rộn. Nàng biết hắn không có gạt nàng. Tối hôm qua, nàng nằm ngủ lại mơ màng nhìn thấy cảnh hắn nửa đêm đáp trực thăng mang mứt tắc đến thăm nàng. Trong mắt hắn khi ấy có bao nhiêu là tình ý. Tình cảm này không thể giả. Nhưng mà...
Nàng ngẩng đầu lên nhìn vào gương mặt điển trai của hắn, tay nàng khẽ vuốt má hắn: “Nếu anh yêu em, tại sao không nói cho em biết những chuyện em muốn biết? Tại sao anh có nhiều bí mật như vậy?”
Đoàn Nam Phong nghe xong, đôi mắt anh liền trở nên nghiêm trọng, anh lờ mờ đoán được Tinh Vân đã nghe được cuộc nói chuyện của anh và Lưu Uyển Linh. Ngay sau đó, đôi mắt anh lại thâm trầm, ấm áp nhìn nàng. Tay khẽ vuốt tóc nàng, môi áp xuống hôn lên khuôn trán xinh đẹp của nàng, nhẹ giọng hỏi: “Tinh Vân, em có yêu anh không?”
Tinh Vân khẽ gật đầu. Trong lòng nàng trước nay chưa từng thay đổi. Nàng đối với hắn vẫn là như thuở ban đầu.
Trong đáy mắt Đoàn Nam Phong ánh lên niềm hạnh phúc. Anh biết rõ tình cảm của nàng đối với mình nhưng vẫn không giấu được hạnh phúc khi thấy sự xác nhận của nàng. Anh cúi mặt gần sát nàng, chân thành nói: “Tinh Vân, em chỉ cần tin rằng anh thật lòng yêu em.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858796/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.