Bảo Vy nhìn bộ mặt ngây ngô và câu hỏi thật thà của anh thì liền phì cười hướng dẫn nhiệt tình: “Lấy cái chảo sâu lòng, đổ dầu nửa chảo, sau đó bỏ con cá tôi đã để sẵn vào rán giòn.”
Lâm Thiên Vũ nghe lời làm theo, nhưng khi bỏ con cá vào chảo thì dầu liền nhanh chóng bắn lên khắp nơi, rơi vào tay và mặt anh. Tinh Vân thấy vậy liền tắt lửa, lấy nắp đậy lại cái chảo rồi quay sang lo lắng cùng áy ngại hỏi anh: “Thiên Vũ, anh không sao chứ?”
Lâm Thiên Vũ được thể liền nhõng nhẽo thút thít nói: “Em gái nhỏ, tôi có thù với cá đó. Lần nào đụng vào tụi nó cũng gặp chuyện. Em có nhớ con cá ở cenote tôi nướng không? Cái vị tanh đó tôi nghĩ đến là phát nôn.”
Tinh Vân nhìn điệu bộ của Lâm Thiên Vũ thì liền tủm tỉm cười. Cô kéo ngăn kéo lấy ra hộp dầu cá rồi khéo léo châm một viên để dầu chảy ra. Sau đó cẩn thận thoa lên mu bàn tay và mặt cho Lâm Thiên Vũ. Lâm Thiên Vũ mỉm cười ngọt ngào nhìn ngắm Tinh Vân tập trung thoa thuốc cho anh. Gương mặt cô nhìn ở góc độ này thật đẹp. Hình ảnh này lại vừa khéo đập vào mắt Đoàn Nam Phong đang đứng ở cửa bếp. Anh siết chặt nắm tay tức giận quay trở ra ngoài. Gương mặt cũng căng cứng khó chịu đến bội phần.
Sau khi cơm nước được nấu xong, bàn tiệc cuối năm rực rỡ sắc màu cũng được bày ra. Nào cá, nào gà, nào canh, nào rau xen lẫn nhau trông vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858784/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.