Nhưng Tinh Vân cũng không có cơ hội nghĩ ngợi hay buồn lâu hơn vì ngay sau đó Lâm Thiên Vũ đã đáp chuyên cơ đến nhà cô.
Tinh Vân bước ra mở cửa chính thì đã thấy anh nghiêm chỉnh đứng ở cửa tươi cười nhìn cô: “Em gái nhỏ, anh thật nhớ em!”
Tinh Vân liền thắc mắc: “Thiên Vũ, sao anh vào được đây? Em dự định lái xe ra ngoài đón anh.”
“Em gái nhỏ, cửa rào không khóa, anh nhớ em quá nên đã chạy vào đây.” - Lâm Thiên Vũ cười cười nửa đùa nửa thật nói.
Tinh Vân lắc đầu nhìn anh rồi lách qua cho anh vào nhà. Cô đoán chắc là khi Đoàn Nam Phong rời đi đã không khóa cửa lại.
“Em gái nhỏ, em đang ăn sáng sao?” - Lâm Thiên Vũ nhìn quanh căn biệt thự rộng lớn rồi quan tâm hỏi.
Tinh Vân ậm ừ gật đầu, sau đó bước xuống phòng bếp,không quên hỏi: “Thiên Vũ, anh có muốn ăn cùng em không?”
Lâm Thiên Vũ đi theo sau cô, vừa đi vừa ngắm nhìn biệt thự của nhà cô rồi tấm tắc khen: “Phòng ăn của Cao gia quả là danh bất hư truyền nha. Lộng lẫy và sang trọng quá.”
Tinh Vân nhìn cái vẻ giả vờ giả vịt của anh, không chịu được liền hỏi lại: “Phòng ăn nhà anh thì tệ lắm sao, Lâm đại thiếu gia?”
Lâm Thiên Vũ phì cười, cầm một miếng bánh mì phô mai nhai nhóp nhép: “Em gái nhỏ, anh nhớ lúc chia tay em ở New York, lúc đó em còn nói anh thật giàu có. Cho em có năm mươi ngàn đô mà em coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858775/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.