Sau lần bị Yên Di cự tuyệt tại bệnh viện, Hoàng Gia Khiêm lặng lẽ ra về trong chán nản và tuyệt vọng. Trái tim anh cứ mãi hướng về cô gái nhỏ nhưng bản thân anh không thể hứa hẹn gì với Yên Di ngay trong tình thế ngổn ngang này. Anh cố cắm mặt vào công việc để mong bớt nhớ cô một chút nhưng cuối cùng vẫn không kiềm chế được mà quay lại New York thăm cô.
Lúc Hoàng Gia Khiêm đến thăm cô thì đã là năm ngày sau đó. Yên Di đã rời khỏi bệnh viện ở New York. Cô quay về biệt thự của Hoàng Cao Thừa Hiên để làm tiếp nhiệm vụ của mình. Lần này cô trở về, Hoàng Cao Thừa Hiên lại dùng một ánh mắt khác nhìn cô. Đôi lúc là mấy lời châm biếm: “Cô vợ của tôi từ lúc nào mà can đảm phi thường như vậy. Vì người đàn ông khác mà lao ra lấy ngực đỡ đạn. Có phải cô không muốn sống nữa hay không?”
Yên Di nghe xong xụ mặt, không nói gì, đi thẳng lên phòng ngủ. Cô không hiểu kiếp trước cô đã nợ cái tên ôn thần hắc ám này cái gì mà bây giờ phải “làm vợ” trả nợ cho hắn.
Những ngày trôi qua, cuộc sống của Yên Di cứ lặng thầm như vậy. Có đôi lúc cô nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhìn ngắm những cánh chim trời chao liệng rồi tự xót xa cất tiếng hát:
“Chú dê nhỏ bị mang ra chợ bán
Đưa cặp mắt thê lương nhìn lên bầu trời cao.
Những cánh én bay lượn
Những cơn gió hát bài hát tự do.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858758/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.