Sáng hôm sau, Tinh Vân xuống nhà ăn sáng cùng ba mẹ nhưng không nhìn thấy bà nội thì cô liền lên tiếng hỏi: “Mẹ ơi, bà đâu rồi?”
Bà Minh vừa chỉnh sửa lại bình hoa trên bàn ăn vừa nói: “Bà nội cùng bà ngoại đi chùa tạ ơn vì thoát nạn ở chùa Liên Hoa lần trước. Sau đó sẽ đi Cartagena thăm Yên Di.”
“Vậy còn ông ngoại?” - Tinh Vân thấy lạ là lần này ông ngoại cô lại chịu để bà ngoại đi một mình cho nên liền hỏi thêm.
Bà Minh liền giải thích: “Ông ngoại đi Chicago rồi. Cuối năm nên công ty có nhiều sự kiện cần ông con đứng ra chủ trì. Mẹ còn lo đi cùng ba con đến Cao Thị cho nên năm nay chỉ có ông con và anh Khiêm lo mọi việc bên đó thôi.”
“Không ai nói gì với con.” - Tinh Vân làu bàu uất ức vì dù sao cô cũng là chủ tịch tập đoàn đương nhiệm.
“Vì ông ngoại nghĩ rằng con phải đi với Nam Phong đến Đoàn thị dự tiệc cuối năm nên không nói với con. Cho nên ông đành phải đích thân đi Chicago. Sau đó nghe nói cũng sẽ đến Cartagena thăm Yên Di và đón bà ngoại về.”
Tinh Vân nhăn mặt nói: “Mẹ à, con đã chia tay với Nam Phong rồi, con không đi cùng anh ta đến tham dự tiệc cuối năm đâu.”
Bà Minh lắc đầu nghiêm giọng nói: “Thiệp cưới đã gửi đi hơn một nửa, con nói mẹ phải làm sao đây? Còn bên nhà Nam Phong nữa. Chuyện kết hôn có phải chuyện đùa đâu.”
“Mẹ, con không thích mà. Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858756/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.