Sáng mùa hạ hôm ấy, Hoàng Kim Minh mặc một bộ váy liền thân, xách chiếc vali da hiệu Louis Vuitton từ sân ký túc xá của trường Đại Học bước ra cổng. Cách đó một giờ, quản gia Hạ đã đánh điện gọi cho cô nói tài xế mới được nhận vào Hoàng Thiên sẽ đến đón cô sau một giờ nữa.
Hoàng Kim Minh không quan tâm lời của quản gia Hạ về người tài xế này. Cô đưa tay nhìn giờ trên chiếc đồng hồ có mặt kính sáng loáng rồi thong thả xách vali và bước ra khỏi phòng. Sân trường với những hàng cây cổ thụ xanh mướt tỏa bóng xuống con đường lát đá đẹp mơ màng, một nữ sinh xinh đẹp trong bộ váy hoa nhanh chóng lọt vào mắt người đàn ông trẻ đang đứng tựa lưng vào chiếc xe hơi chờ đợi. Ánh nắng chan hòa của trời mùa hạ nước Mĩ lúc đó như điểm tô vẻ điển trai của người thanh niên trẻ trung cao ráo ấy. Anh có vẻ ngoài học thức cùng gương mặt hiền hòa. Mái tóc bồng bềnh phối cùng ánh mắt ươn ướt khiến lòng thiếu nữ như say như đắm. Hoàng Kim Minh thong thả bước chầm chậm, từ từ nhìn ngắm anh tài xế từ xa đến gần cho đến khi hai người chạm phải mắt nhau thì cùng ngần ngại quay đi.
Người thanh niên đưa tay bắt tay chào cô: “Xin chào, cô có phải là thiên kim của Hoàng chủ tịch hay không? Tôi là Dương Thiên Bình, là tài xế mới của gia đình cô. Tôi đến đây đón cô.”
Hoàng Kim Minh khẽ chớp mắt ra vẻ hiểu rồi đưa vali cho Dương Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858738/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.