Đúng lúc này, phía cửa truyền đến những tiếng đập cửa gấp gáp. Bà Minh kéo gọn màn lại rồi đi ra phòng ngoài. Bà ra hiệu cho vệ sĩ ra mở cửa. Sau khi mở cửa bà nhìn thấy Cao lão phu nhân gương mặt sáng bừng mừng rỡ bước vào phòng. Bà Minh hơi nhíu mày: “Xin lỗi, Cao lão phu nhân là tìm cháu sao?”
Cao lão phu nhân háo hứng nói: “Cho ta gặp Lưu Viễn. Mau, ta muốn gặp cậu ấy.”
Nhìn thái độ khẩn trương của Cao lão phu nhân, bà Minh nghĩ một chút, dù không hiểu được mối liên hệ gì khiến người nhà họ Cao đến tìm Lưu Viễn nhưng bà Minh vẫn lùi ra, đưa tay mời Cao lão phu nhân vào bên trong: “Anh ấy đang ở bên trong, xin Cao lão phu nhân vào thăm.”
“Được...được...” - Cao lão phu nhân vui mừng chống gậy đi vào trong.
Vừa nhìn thấy Lưu Viễn nằm trên giường bệnh bà liền đến ngồi bên cạnh. Hai tay sờ mặt ông, hai mắt rưng rưng nước. Bà liền kêu lên: “Con trai, cuối cùng ta đã tìm được con rồi.”
Lưu Viễn kinh ngạc nhìn Cao lão phu nhân. Sau đó lại nhìn sang bà Minh. Bà Minh cũng dùng ánh mắt khó hiểu đáp lại ông. Có vẻ như Cao lão phu nhân hiểu được thắc mắc trong lòng con trai. Bà liền ra hiệu cho phụ tá đưa ra tập tài liệu xét nghiệm ADN của bà và Tinh Vân. Quan hệ được xác định trong ADN là quan hệ bà cháu với bảy cặp nhiễm sắc thể trùng khớp. Bà vì kết quả này mà vui vẻ đi như bay đến đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858715/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.