Sau hai giây, Yên Di đã nhai xong số xôi vị khổng lồ trong miệng. Sau đó cô liền nói: “Đầu bếp ở Cielo không biết làm món này. Họ làm như cơm sống vậy. Tôi có lên mạng xem công thức nhưng vẫn không ngon như của dì Thư làm. Hương vị rất giống với lúc nhỏ bà ngoại làm cho tôi ăn. Cuối cùng thì tôi đã biết bí quyết nằm ở đâu. Thì ra là phải xào cho hoa hồi thơm rồi giã nhỏ cho vào xôi. Như vậy mới có thể thơm như thế này đây.” - Nói xong cô liền dí cái miệng vừa ăn xôi vị vào gần mũi của Hoàng Gia Khiêm, rồi tươi cười hỏi: “Có thơm không?”
Hoàng Gia Khiêm đứng hình hai giây khi mũi anh gần như chạm vào đôi môi nhỏ ửng hồng của cô. Một lúc sau mới đỏ mặt quay đi chậm rãi nói hai tiếng: “Rất thơm.”
Dì Thư nhìn thấy cũng tủm tỉm cười quay mặt vào bếp.
Yên Di cứ vô tư lải nhải: “Tôi đã nhớ kỹ công thức rồi, lần sau sẽ mời anh và dì thư đến Cielo ăn món xôi vị tôi làm.”
Hoàng Gia Khiêm thấy cô ngốc đang nhìn thế giới màu hồng ngây ngô nói thì liền hỏi lại: “Cô nghĩ tôi và chồng cô thù oán cao như vậy, hắn sẽ mời tôi đến nhà ăn xôi vị sao?”
Vừa nghe xong, sắc mặt Yên Di rũ xuống như cái hoa héo: “Vậy thì phải chờ hai năm nữa. Sau khi tôi trả hết nợ thì mời anh và dì Thư đến nhà tôi, tôi sẽ làm cho hai người ăn. Nhưng mà...”
Hoàng Gia Khiêm thấy con thỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858698/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.