Hai ngày sau, Tinh Vân vẫn nằm trên giường bệnh. Cho đến sáng ngày thứ ba, sau khi hội đồng chữa trị thống nhất ý kiến rằng nàng hoàn toàn bình phục thì Cao Thừa Hiên mới cho nàng xuống giường. Hai ngày qua, đêm nào hắn cũng lén đến thăm nàng, nhìn nàng ngủ say thì trong lòng hắn bỗng dâng lên cảm giác thân thuộc lạ thường. Hắn biết trong lòng hắn thích nàng và hơn nữa còn muốn nàng ở mãi bên cạnh hắn.
Mấy ngày nay, Yên Di không có ở nhà, nàng theo bà nội hắn đến tận cái chùa gì đấy ở Trung Quốc tu tập. Tự nhiên hắn cũng thấy được an tâm theo đuổi cảm giác trong lòng hắn với Tinh Vân. Nhưng xúi quẩy thay, sáng nay Yên Di lại quay về khiến hắn một chút vui vẻ cũng không có. Không phải hắn sợ nàng ta mà là hắn không muốn nàng xuất hiện trong phạm vi hơi thở của hắn. Đặc biệt là không muốn Tinh Vân biết đến sự tồn tại của nàng ta. Phải, nàng là vợ của hắn. Người vợ đường đường chính chính được bà nội hắn cưới về cho hắn. Nhưng ngay cả nhìn nàng hắn cũng chưa từng nhìn nói chi đến những chuyện khác. Không phải hắn lương thiện, ăn chay để lục căn thanh tịnh mà là hắn không muốn trách nhiệm với nàng. Càng không muốn dính líu với nàng. Bà nội hắn vì ngày tháng năm sinh của nàng hợp với hắn mà cưới nàng về cho hắn. Có phải là chuyện buồn cười nhất thế gian hay không? Còn nàng vì thiếu nợ nhà hắn mà đồng ý lấy hắn. Hắn không biểu lộ, nàng cũng thờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858682/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.