Đoàn Nam Phong nhướng mày giải thích cho Tinh Vân hiểu: “Tinh Vân, đó là ba em. Ba mẹ em xảy ra chuyện gì đến lượt em lên tiếng sao?”
“Nam Phong, anh nói vậy là sao? Ông ấy đã có vợ. Sao còn có thể ở cùng phòng với mẹ em chứ?” - Tinh Vân vỗ trán bất mãn kêu lên.
“Ba anh cũng có vợ, nhưng nhân tình của ông ấy nhiều vô kể. Mỗi lần như vậy anh cũng phải vò đầu bức tai tức giận sao?” - Đoàn Nam Phong kiên nhẫn giải thích.
Đến lúc này cô mới hiểu người đàn ông của cô lớn lên thật không dễ dàng gì trong một gia đình không trọn vẹn như vậy. Cảm giác con cái nhìn ba mẹ mìnhcó người khác là cảm giác uất ức đến nghẹn đắng trong lòng.
Nghĩ đến đây, cô lại dịu xuống như con mèo nhỏ rồi vòng tay ôm eo anh nức nở: “Nhưng đó là mẹ em, mẹ là của em. Không phải của ông ấy. Em không muốn mẹ em chịu thiệt thòi. Không muốn mẹ em tiếp tục vì ông ấy đau khổ nữa. Nếu như mẹ em có thể tìm thấy một người đàn ông thực sự yêu bà thì tốt biết bao nhiêu.”
Đoàn Nam Phong vuốt lưng Tinh Vân an ủi: “Ngoan, đừng khóc. Mẹ em là người từng trải, lại sáng suốt. Bà sẽ biết nên làm thế nào. Hơn nữa mẹ em có thể để chúng ta vào phòng và nói thẳng với chúng ta chuyện của ba em một cách không kiên dè thì chứng tỏ bà có quyết định riêng của bà. Em muốn khiến bà khó xử hay sao?”
Đoàn Nam Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vo-anh-yeu-em-ban-moi/1858657/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.