Thành phố C giữa những ngày hè.
Tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa, Cố Minh Châu vận động tay chân còn đương uể oải,rồi xuống lầu rót nước.
Trong phòng khách, Cố Yên đang chơi cờ tỷ phú với một vị khách quý dạo gần đâyrất năng đến thăm nom. Trình Quang đang xay nước dâu tây dưới bếp, thấy Cố MinhChâu bước vào, cậu lập tức rót một cốc đưa cô.
“Lương Phi Phàm lại đến tìm bố chị nữa à"?” Cố Minh Châu làm ngụm nước quả mátrượi, đoạn nheo mắt ngó ra phòng khách, thì thào hỏi Trình Quang.
Trình Quang lắc đầu, “Nói chuyện với chú Cố chừng năm phút là xuống đây luôn,từ đó đến giờ vẫn ngồi chơi với Cố Yên.”
“Ờ.” Cố Minh Châu gật đầu suy tư.
“Chú Cố dặn em để mắt đến Cố Yên, kẻo con bé lại giở thói lấc xấc với người ta.Nhưng con bé có chịu nghe em đâu, mới rồi thua có một ván mà nó đã khoằm mặt lườmnguýt với người ta. Đây, em bàn giao cho chị, chị mang qua đó đi. Chị nói mayra nó còn nghe.” Trình Quang đưa khay đựng nước quả cho Cố Minh Châu.
Cố Minh Châu uống cạn cốc nước của mình, ợ một tiếng đầy sảng khoái rồi vỗ vaiTrình Quang, “Cậu không thấy à? Thằng cha kia chưa biết chừng đang chết mê chếtmệt cái vẻ lấc xấc của cô hai nhà mình đấy!”
Tiếng cười vui vẻ của Lương Phi Phàm chen lần tiếng trêu đùa lảnh lót của CốYên văng vẳng khắp quãng đường từ bếp rẽ sang phòng khách. Cố Minh Châu mangnước hoa quả tới, tiện thể vỗ đầu em gái, “Ê ngố, bố bảo chị dặn em, đừng cólấc xấc, kẻo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-yeu/128577/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.