Tại thành phố C phồn hoa náo nhiệt, mặt trời vầnmọc và lặn mỗi ngày, cho đến cuối tuần đầu của tháng mười hai, thành phố âmthầm đón trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay.
Đêm qua Duệ Duệ đạp chăn lúc ngủ, đâm ra bị nhiễm lạnh. Nó nhoài người trên mặtbàn học, vừa ho sù sụ vừa nghịch bộ đồ chơi xếp hình. Tuy bận nghe gã đàn embáo cáo mấy chuyện giết người cướp của xôn xao dạo gần đây, nhưng chốc chốcTrình Quang vẫn đánh mắt liếc chừng thằng bé.
Đường nét thanh tú của Duệ Duệ có lẽ được thừa hưởng từ người mẹ Cao Hạnh củanó.
Cao Hạnh thuộc hàng đại mỹ nhân ở thành phố C, cũng thuộc tuýp phụ nữ mạnh mẽnhư Cố Minh Châu. Cô làm việc cho công ty xây dựng vỏn vẹn có hai mươi mấy nhânviên của Cố Minh Châu. Duệ Duệ bị bệnh sợ người lạ nên những lúc đầu tắt mặttối, Cố Minh Châu đành gửi thằng bé đến chỗ Trình Quang.
Sáng sớm bảnh mắt, Cố Minh Châu đã bắt Duệ Duệ mặc kín mít như một cái bánhchưng nhỏ thó. Thằng bé thấy khó chịu, cứ thò tay giật khăn quàng xuống chứquyết không chịu choàng. Chắc mấy ngày rồi chưa được gặp mẹ;đâm racu cậu có vẻ tủi thân. Đang cuống đi ngay, Cố Minh Châu bèn dỗ ngon dỗ ngọt,bảo tối nay sẽ gọi Hạnh Hạnh về ăn cơm, xuống nước đến mức đó nó mới chịu nghe.
Đã hứa thì kiểu gì cũng phải làm. Nhưng trời tối mịt rồi mà vẫn chưa thấy bóngdáng Hạnh Hạnh và Cố Minh Châu đâu, Duệ Duệ hậm hực đẩy phắt bát cơm ra xa, mặtđỏ tía tai, mắt mũi nhắm nghiền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-yeu/128555/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.