Du Tân vỗ vai Chiết Ân, vui vẻ hội ngộ kể từ ngày đại chiến Kinh Môn phái diễn ra. Y quay lại lườm hắn, cái đầu nghiêng nghiêng ung dung lạnh lùng. Đứng trước mặt là thiếu niên với dáng người chưa phát triển đủ, vì thế vẫn giữ được đôi chút vẻ đáng yêu vốn có. Bề ngoài trong chẳng khác gì một anh hùng võ lâm, nhưng nhìn kĩ mới thấy khuôn mặt này có thể búng ra sữa. Chiết Ân cười, tay cầm bốn vò rượu đẩy vào ngực hắn, nói:
"Ta còn tưởng ngươi chết không toàn thây rồi đấy chứ. Không ngờ mạng cũng lớn thật, còn có thể đứng ở đây cười nói."
Nói rồi y xoay người vào trong hờ hững nhận lấy tiền thừa. Bên này Du Tân đã giật lấy một vò rượu trong tay y đưa lên mũi ngửi. Hắn cười tít mắt, đá mắt sang Chiết Ân trêu đùa:
"Cũng sắp rồi đó. Thôi thì trước khi ta đi đến suối vàng huynh cũng nên tặng cho vị bằng hữu này một vò rượu ngon."
Vừa nói xong, Du Tân lại đưa vò rượu vào mũi tiếp tục ngửi, miệng không ngừng cảm thán "rượu ngon". Chiết Ân nhìn thấy con sâu rượu như mình lại bị thiếu niên mặt búng ra sữa giành lấy thì có chút nực cười. Bàn tay thuận thế lại mở nắp hồ lô trút vào miệng. Mùi vị quen thuộc như nước lã hay uống. Uống riết thành quen, Chiết Ân từ bao giờ không biết, y lại xem rượu như nước lã để giải khát vậy kia chứ!
Y đưa tay đến trước mặt, ý bảo Du Tân cạn chén. Như hiểu ý, thiếu niên đưa tay đáp lại, uống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-yeu-nguoi/957704/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.