Sau 1 hồi, bác sỹ cùng y tá đều đổ mồ hôi bước ra, đổ mồ hôi ở đây là vì dè sợ trước Mạnh Hạo Thiên. Thấy họ bước ra, cậu lo lắng:
-Cô ấy sao rôi?
-Em đừng quá lo lắng, em ấy không sao rồi, chỉ là do kích động quá nên vậy thôi. – E dè trả lời Hạo Thiên rồi vị bác sĩ đó rời đi.
Cả hai người, Hạo Thiên cùng Bảo Nguyên cùng bước vào, nhìn So Hee đang nhắm nghiền mắt, gương mặt nhợt nhạt, Bảo Nguyên lo lắng vô cùng, giọng nói ăn năng:
-So Hee à, mình xin lỗi cậu, tại...
-Suỵt... đừng làm ồn - Bảo Nguyên chưa hết câu thì đã bị Hạo Thiên ra hiệu ngăn lại.
-Mình xin lỗi. - Bảo Nguyên nhẹ nhàng cúi đầu hối lỗi với Hạo Thiên.
-Có ai bảo cậu ngốc chưa? Câu cửa miệng của cậu là xin lỗi hả. - Hạo Thiên có chút thắc mắc xen chút khó chịu.
-Cậu đang hỏi tớ sao? - Bảo Nguyên không khỏi ngạc nhiên khi cậu ta chủ động hỏi chuyện mình.
-Chẳng lẽ tôi nói chuyện với ma? - Cậu gắt lại.
-Mình xin lỗi.
-Xíttt... Cô gái này... – Vầng trán Hạo Thiên khẽ nhăn lại, đôi mắt trợn to nhìn Bảo Nguyên.
Cảm thấy không khí lúc này có chút mơ hồ, Bảo Nguyên chỉ cúi đầu, chạy ra khỏi phòng y tế. Ra ngoài lan can, trên tay cầm điện thoại của So Hee, chợt nhớ đến lúc nãy So Hee có gọi tên 1 người, là người nhà của cô ấy sao? Chẳng phải... nghĩ đến đây Bảo Nguyên giật mình, tự gõ nhẹ vào đầu mình 1 cái, cầm điện thoại lên, mở điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-yeu-em/25369/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.