Bữa sáng đã được chuẩn bị, Kim Won bước xuống vui vẻ ngồi vào bàn ăn, thấy So Hee chưa xuống, anh quay người nhìn Lệ Thanh đang lúi húi trong bếp hỏi:
-Hee chưa dậy sao dì?
-Dạ chưa. - Lệ Thanh chưa kịp trả lời thì 1 giọng nói tinh nghịch phía cầu thang phát ra.
So Hee cũng nhanh chóng bước tới bàn ăn ngồi vào. Nhìn So Hee với ánh mặt trìu mến nhưng không kém phần lém lỉnh, Kim Won cứ nhìn So Hee không rời.
-Sao chú cứ nhìn con hoài vậy, chắc thấy cả ruột gan con rồi ấy.
-Thì tại chú nhớ con ấy. – Kim Won cũng tinh nghịch không kém trả trả lời.
-Ui... con cũng nhớ chú lắm ấy, nhớ đến mức mất ăn mất ngủ luôn ấy. – Đôi mắt long lanh, So Hee cũng hùa theo góp vui.
Nghe đến đây Kim Won cũng phải bật cười, chịu không thấu với cải vẻ đáng yêu này của cô, anh tay cầm muỗm nhóm người lên phía trước gõ nhẹ vào tráng cô:
-Ăn đi, giảo hoạt quá rồi Hee nha!
-Ui...zaa, thật mà! – So Hee 1 tay xoa xoa cái trán, miệng khẽ chu lên cãi lại.
Cả 2 vui vẻ dùng xong bữa sáng.
-Chiều nay con có học không?
-Dạ không, sao vậy chú? – So Hee thắc mắc.
-Vậy chiều nay đến 1 nơi cùng chú. – Kim Won cẩn thận cất lời.
-Là đến chỗ cô Thư Thư. – Chỉ cần nhìn vào đôi mắt anh thì So
Hee đã hiểu ra vấn đề.
Khẽ gật đầu, Kim Won lại vui vẻ mỉm cười đứng lên:
-Đi học thôi, sắp trễ rồi.
-Là chú đưa con đi. – So Hee vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-yeu-em/25367/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.