Sáng hôm sau, anh lên công ty sớm, thấy cô còn ngủ say quá nên cũng không tiện gọi dậy. Anh bèn lấy một tờ giấy ghi chú ra, viết vài dòng rồi đặt lên bàn cho cô.
-"Thấy em còn mệt, hôm nay đừng đến công ty nhé! Anh sẽ thu xếp công việc về nhà với em thật sớm!"
Chuẩn bị xong mọi thứ, trước khi ra khỏi phòng anh cũng không quên hôn lên trán cô một cái thật dịu dàng, thật ấm áp.
...
Tỉnh dậy sau một đêm căng thẳng, mệt mỏi, cô rời khỏi giường khi thấy được lời nhắn từ anh. Thân người có vẻ khó chịu hơn những ngày khác nhưng cô cũng cố gắng mà ngồi dậy.
Những hình ảnh hôm qua lại ùa về đối với cô, thật sự nó như một cơn ác mộng, không thể nào quên được, thật sự không thể.
Cô chỉ sợ một điều, nếu sau này có chuyện gì đó xảy ra thì anh sẽ phải đối xử với cô thế nào đây? Cô không muốn cuộc tình mình lại phải đổ vỡ như lần trước, cô không muốn phải có lỗi với ai thêm một lần nào nữa.
Cô lắc đầu cho mọi việc xoay đi, rồi đi xuống nhà. Giờ nhà cũng không còn ai nhiều, cha mẹ anh thì cũng sang nước ngoài từ tuần trước nên chỉ có vú ở lại chăm sóc cho bé Thiên Tú.
Cô khoác lên mình một bộ đồ đơn giản rồi ra ngoài...
Đến siêu thị, cũng không cần mua gì mà cô lại theo cảm tính muốn đến đây? Đành vào mua một số thứ, dọc theo đường bán hàng, cô chỉ biết nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-mot-nguoi/2801407/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.