“ Tử Hàm, cô nghĩ như thế nào về việc gặp lại Vương Sở Minh?” Dương Thiệu ôm Dương Tử Hàm trong vòng tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô.
Dương Tử Hàm im lặng hồi lâu không đáp lại lời. Mãi cho đến khi Dương Thiệu bóp chặt lấy eo cô gằn giọng lặp lại câu hỏi vừa rồi thì cô mới hoàn hồn mà đáp lại.
“ Chẳng có suy nghĩ gì cả. Dù sao trước kia cũng là em bỏ rơi anh ta trước mà."
“ Giờ gặp lại muốn nối lại tình xưa à?”
“ Không có. Giờ em chỉ một lòng một dạ phục vụ ông chủ của em thôi.” Nói xong Dương Tử Hàm cúi xuống hôn lên môi của Dương Thiệu.
Nhưng ông ta đẩy cô xuống giường, đè trên người cô. Bàn tay mân mê khắp cơ thể cô.
“ Em biết vậy là tốt. Em nên nhớ tôi là người cứu em, cả đời còn lại của em chỉ thuộc về tôi. Nếu em dám thay lòng đổi dạ tôi sẽ đưa em về phố đèn đỏ, khiến em sống không bằng chết.”
“ Em biết rồi, cả đời này em chỉ một lòng một dạ với anh thôi.”
Dương Thiệu rời khỏi người cô, để lại câu nói rồi rời đi.
“ Thời gian tới em phải tìm cách lấy bằng được tài liệu mật từ chỗ Vương Sở Minh. Thời hạn để em hoàn thành nhiệm vụ là một tuần.”
“Được.”
Nhìn theo bóng lưng ông ta rời mãi cho đến khi cánh cửa phòng đóng lại cô liền chạy tục mạng vào nhà vệ sinh nôn mửa đến mức cả người xanh xao. Cô chán ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-minh-em/3678940/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.