“ Sở Minh.”
“ Sao anh lại đến đây?”
Từ sau khi chuyện của Hàn Dũng xảy ra thì cũng đã hơn nửa tháng Tần Minh Nguyệt không được gặp anh. Nay thấy anh đứng ở cổng nhà mình thì cô vô cùng bất ngờ, mặt mày hớn hở chạy đến ôm anh.
“ Đến thăm em.” Anh nhẹ nhàng ôm lấy cô rồi vòng tay dần siết chặt lấy eo cô.
“ Anh gầy đi nhiều rồi.” Tần Minh Nguyệt vô cùng xót xa khi thấy Vương Sở Minh gầy đi trông thấy.
“ Nhớ em nên mới gầy.”
“Bốc phét.” Cô phì cười khi nghe thấy anh nói vậy định buông anh ra thì lại nghe giọng anh văng vẳng bên tai.
“ Cho anh ôm em một lát.”
Hai người cứ như vậy đứng trước cửa của Tần gia mà ôm nhau thắm thiết. Họ không hề biết rằng có hai cặp mắt đang nhìn mình, mãi đến khi không thể nhìn nổi nữa thì Tần lão gia mới ho nhẹ một tiếng, rồi mới cất lời.
“ Tiểu Nguyệt, Vương nhị thiếu tới nhà sao con không mời vào.”
Tần Minh Nguyệt quay ra thấy ba mẹ mình đang đứng nhìn thì vô cùng ngại ngùng, định buông tay ra thì bị anh nắm chặt lại, cô lắp bắp.
“ B....Ba mẹ, con....
"1
“ Cháu chào hai bác.” Vương Sở Minh lịch sự cúi gập người chào hai vị trưởng
bối.
“ Hai đứa mau vào nhà đi.” Bà Tần thấy vậy vội vàng nhéo Tần lão một cái rồi tươi cười nhìn Vương Sở Minh.
“ Hai đứa vào nhà đi.” Tần lão thấy vợ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-minh-em/3644608/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.