"Hai người về đây bao lâu?" Vương Gia Ninh vừa lướt điện thoại vừa hờ hững hỏi.
"Nhanh là một tuần, chậm là nửa tháng." Hạo Xuyên mắt vẫn hướng về phía trước, lâu lâu lại đánh mắt nhìn gương chiếu hậu.
"Từ điển của anh còn có từ "chậm" à?" Thiên Lục ngồi đằng sau giọng đầy khinh bỉ.
"Xem ra cô thư ký này rất hiểu anh." Vương Gia Ninh vẫn không hề rời mắt khỏi điện thoại.
" Nếu là thư ký mà không hiểu cấp trên thì làm chức đó sẽ chẳng có tác dụng gì?" Thiên Lục điềm tĩnh trả lời.
Vương Gia Ninh không nói gì khóe miệng chỉ nhếch lên chút ít, Hạo Xuyên bên cạnh cũng rất hài lòng với câu vừa rồi.
" Anh Tử, anh đưa em về nhà, xe này anh lấy đi nhé." Hạo Xuyên im lặng một lúc lâu rồi mới lên tiếng.
"Ữm."
" Nhất Nhất với An An có ở nhà không?"
" Hai đứa nó đang ở nhà của Mộ Cảnh Thiên." Vương Gia Ninh hờ hững đáp.
"Ếy, anh thấy em chăm con cũng nhàn ghê." Hạo Xuyên cười khẩy một cái.
"Năm hai đứa nó một tuổi thì hai vợ chồng vi vu trời Tây để con ở nhà cho bọn anh với Mạnh phu nhân chăm.
Chúng nó nghỉ hè lúc thì ở bên nhà anh, lúc thì ở bên nhà Sở Hàn. Anh chưa thấy ai chăm con lại nhàn hạ như nhà họ Lục."
" Nếu anh muốn như cô ấy thì mau chóng lấy vợ đi, ở bên cạnh anh vận đào hoa của tôi bị chặn hết rồi." Thiên Lục chán nản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-minh-em/3615345/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.