Cuộc gọi cứ thế kết thúc, Tần Minh Nguyệt ngồi bên cạnh vô cùng ngạc nhiên, cô không ngờ anh em họ lại giải quyết nhanh như vậy, đang trầm ngâm nhìn bên ngoài tiếng điện thoại của mình khiến cô sực tỉnh, cô mở máy ra thì thấy Vương Gia Ninh gọi đến.
“ Tiểu Ninh.”
[ Chị Minh Nguyệt, tối rồi còn làm phiền chị. Em có chuyện muốn nhờ chị.]
“ Em nói đi.” Tần Minh Nguyệt nhìn sang Sở Minh.
[ Mấy ngày tới chị có được nghỉ không?]
“ Ngày mai chị được nghỉ, ngày kia có hai chuyến bay.”
[ Vậy ngày mai chị giúp em chăm sóc con bé Vân An được không?]
“ Được, mai em mang con bé sang nhà chị, chị giúp em trông coi nó.” Tần Minh không một giây chần chừ lập tức đồng ý.
[ Thanh kiu chị, vậy làm phiền chị rồi.]
“ Không cần khách sáo vậy đâu. Em mau ngủ đi.”
Tần Minh Nguyệt dập máy trước, chỉ còn một đoạn nữa đến nhà cô. Tiếng điện thoại của Vương Sở Minh vang lên.
“ Anh Tử.” Anh cũng ngầm đoán ra cô muốn nói gì, anh cố ý bật loa ngoài.
[ Chiều ngày kia tới đón con bé Vân An ở nhà chị Minh Nguyệt cho em.]
“ Ừm.” Quả nhiên anh đoán không sai.
Tần Minh Nguyệt nghe thấy như thế liền lên tiếng sau khi hai người kia tắt máy.
“ Để chiều mai tôi mang con bé Vân An qua nhà cho.”
“ Mang đến công ty.”
“ Được, cảm ơn anh đưa tôi về.”
Chiếc xe chầm chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-minh-em/3586736/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.