Sau khi Hồ La La vào nhà, Hoàng Siêu đưa nốt Kim Tuệ Nhi đoạn đường còn lại.
- Nếu tớ tham gia đá bóng, cậu có đi cổ vũ cho tớ không? – Hoàng Siêu đập tan bầu không khí căng thẳng.
- Tất nhiên có! – Kim Tuệ Nhi cười như không cười đáp.
- Cậu hứa đấy!
- Ừ.
Cả hai chầm chậm mà đi. Con đường này hễ trời sập tối là vắng người, mặc dù bây giờ còn rất sớm.
- Cậu có tin trên đời có ma không? – Hoàng Siêu xoa xoa bắp tay.
- Tớ sẽ không tin nếu chưa từng biết đến đoạn đường này! – Kim Tuệ Nhi giấu ý cười.
- Ý cậu là......
- Ừ!
- Cậu không sợ sao?
- Tớ ngày nào không đi ngang đây, còn sợ gì nữa chứ! Cậu sợ à?
- Tớ....không. Tất nhiên là tớ không sợ - Hoàng Siêu chối bay chối biến. Lại nghĩ lát nữa mình sẽ phải về một mình.
- Vậy sao? Ngày trước có một nam sinh vì mê chơi điện tử, cậu ấy đi đến nửa đêm mới về. Lúc đi đến đoạn cây cổ thụ phía trước thì bị một nhóm côn đồ chặn lại. Chúng bắt cậu phải đưa tiền, nếu không chúng sẽ giết. Nam sinh trong túi còn một ít tiền, nhưng nghĩ đến ngày mai không còn tiền đi chơi, liền nói dối là đã hết. Một tên côn đồ kiểm tra trên người nam sinh, sau đó lấy tiền ra. Bọn họ tức giận vì bị gạt, cho nên lấy dao cắt lưỡi cậu nam sinh ấy. Từ đó hễ buổi tối có nam sinh nào đi ngang đây thì đều bị con ma không lưỡi ra hù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-gap-em/65387/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.