Kim Tuệ Nhi về đến nhà là lau ngay vào tắm rửa, ăn uống nhanh gọn, sau đó chui vào ổ chăn của mình. Cảm giác được nằm xuống giường sau một ngày dài thật sung sướng.
Nằm được năm phút, cô đột nhiên cảm thấy toàn thân ngứa ngáy, càng đưa tay lên gãy, chỗ ấy càng ngứa dữ dội. Không chịu được, Kim Tuệ Nhi lại tiếp tục lau vào nhà tắm, bật vòi sen thật mạnh, tắm lấy tắm để.
Cô ở trong nhà tắm không biết bao lâu mà nói, đến khi trở vào phòng, toàn thân đã lạnh cóng. Tuệ Nhi lục lọi ngăn tủ tìm cho ra ống thuốc trị dị ứng mà cô đã sử dụng dang dở lần trước, không ngừng thoa khắp cơ thể.
Kim Tuệ Nhi lăn qua lăn lại hơn nửa đêm, đến ba giờ rưỡi sáng thì chợp mắt được một chút.
- Alo – Hồ La La vui vẻ lên tiếng.
- Tiểu La à, hôm nay cậu giúp tớ xin nghỉ một buổi nhé! – Kim Tuệ Nhi thở hắt ra mệt mỏi.
- Cậu bị ốm à?
- Tớ bị dị ứng cả người, với cả hôm nay cũng thấy trong người không khỏe.
- Được. Vậy cậu cứ an tâm mà nghỉ ngơi, nếu chiều nay không có việc, tớ sẽ đến thăm cậu. Nhớ, dị ứng thì không được ra ngoài. – Hồ La La nói chuyện bằng giọng điệu người lớn.
- Tớ biết rồi, cảm ơn cậu. Tạm biệt.
Kim Tuệ Nhi vừa tắt máy thì mắt đã nhắm lại, điện thoại vẫn còn nằm trong tay, chưa kịp để lên bàn. Cứ như vậy, cô ngủ đến mười giờ sáng.
Kim Tống Bách trước khi đi làm có vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-gap-em/65382/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.