- Con trai à, không được vô lễ với ba con như vậy!
- Tại sao lại không? Ông ta đối xử với mẹ như vậy, mẹ còn nói giúp.
- Ba con chỉ là làm việc nên làm.
- Vậy bây giờ mẹ về đây với con đi, con tuyệt đối đem ông ta mà tôn kính. Mẹ...mẹ đi đâu nữa vậy? Mẹ....
Hứa Thiên giật mình tỉnh dậy, đã là sáu giờ rưỡi. Giấc mơ vừa nãy là sao, rõ ràng Hứa Thiên hơn một năm nay không còn thấy mẹ mình nữa, tại sao hôm nay lại mơ thấy, có lẽ do tâm tình hôm qua không được tốt.
Thời tiết hôm nay khá mát mẻ, Hứa Thiên nhìn ra cảnh tượng phía ngoài qua cửa sổ, trong lòng có chút ưng ý.
Loay hoay một chút chợt nhớ ra hôm nay chính thức vào học, rõ ràng báo thức lúc sáu giờ, sao mãi đến giờ này mới tỉnh dậy, có lẽ vì gặp mẹ, lòng vui mừng không muốn thoát khỏi giấc mơ.
Hứa Thiên bước xuống giường, rất nhanh sau đó đã làm vệ sinh cá nhân sạch sẽ, đồng phục tươm tất. Soi mình trong gương, Hứa Thiên cảm thấy bản thân hết mực tiêu soái, tự ngắm nhìn đã thấy không thể rời mắt.
Tâm trạng hôm nay hưng phấn đến lạ. Hứa Thiên bước xuống lầu, không luyến tiếc nhìn qua bữa sáng sẵn có trên bàn, đi nhanh ra xe, trực tiếp lái đến trường.
Ngày đầu tiên nhập học, thật nhiều bạn bè đến trễ, bước đi trong sân, Hứa Thiên ranh mãnh ngắm nhìn những nữ sinh chân dài đang chạy vội vào lớp.
Bước đến cửa lớp đã là bảy giờ năm, như thường lệ bảy giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-gap-em/65376/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.