Thịnh Thần trước khi trở về quân đội có được một tuần nghỉ ngơi tại nhà. Cậu tranh thủ nhắn cho Kim Tuệ Nhi một tin thông báo cô được duyệt qua môn Quân sự. Tin tức này không làm Tuệ Nhi thấy hào hứng, ngược lại còn khiến cô thấy khó chịu hơn, có điều, thời gian này nghỉ ở nhà cũng rất tốt, nhân tiện thư giãn một chút, vừa qua đúng là quá áp lực rồi.
Chương trình quân sự cứ như vậy kéo dài, không có thời gian học cụ thể, bởi vì giáo viên hướng dẫn có thay đổi mà không có ai thay thế dẫn đến mất tiết. Đám học sinh lớp 1 được một trận phấn khích, nhưng sau khi phát hiện thầy hướng dẫn mới còn khắt khe hơn khiến họ muốn trực tiếp đập đầu mà tự hối lỗi. Hứa Thiên những ngày đầu đi học như người mất hồn, sau biết tin Kim Tuệ Nhi không học nữa thì cũng nghỉ theo, bạn bè đều không biết cậu đã đi đâu.
Hứa Thiên thuê một phòng khách sạn ở gần trường, không gian khá yên tĩnh, ngày ngày chỉ nằm ở trong đó uống rượu, nhìn cậu bây giờ không khác gì một tên nghiện đang sống cà lơ phất phơ. Uống xong rất nhiều rượu, cậu trực tiếp nằm trên ghế sô pha ngủ một giấc mấy ngày, đến khi mở mắt ra phát hiện trời đã sáng, nhưng không biết đã là buổi sáng ngày thứ ba rồi. Trong bụng đói cồn cào, Hứa Thiên mở tủ lạnh định tìm chút đồ ăn, phát hiện tủ lạnh trống không mới nhớ ra đây không phải là nhà của mình. Cậu đi đến mở rèm cửa, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-vi-gap-em/2543542/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.